Còi xương là một từ tiếng Việt dùng để chỉ tình trạng cơ thể phát triển kém hoặc có xương biến dạng do thiếu hụt một vài chất dinh dưỡng, đặc biệt là vitamin D, canxi và phosphate. Tình trạng này thường xảy ra ở trẻ em trong giai đoạn phát triển, khiến cho xương không được cứng cáp và có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe lâu dài.
Ví dụ sử dụng:
Câu đơn giản: "Đứa bé bị còi xương do không được bổ sung đủ vitamin D."
Câu nâng cao: "Còi xương không chỉ ảnh hưởng đến chiều cao mà còn có thể gây ra những biến dạng ở xương, ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng vận động của trẻ."
Các biến thể của từ:
Bệnh còi xương: Khi nói đến tình trạng bệnh lý cụ thể, có thể dùng cụm từ này để làm rõ hơn.
Còi cọc: Thường được dùng để diễn tả trẻ em phát triển kém về chiều cao, có thể liên quan đến còi xương nhưng không hoàn toàn giống nhau.
Cách sử dụng và nghĩa khác nhau:
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Còi cọc: Cũng chỉ tình trạng phát triển kém, nhưng chủ yếu liên quan đến chiều cao.
Suy dinh dưỡng: Một thuật ngữ rộng hơn, bao gồm cả còi xương nhưng không chỉ giới hạn ở bệnh này mà còn có thể liên quan đến sự thiếu hụt dinh dưỡng khác.
Từ liên quan:
Vitamin D: Chất dinh dưỡng rất quan trọng trong việc phòng ngừa còi xương.
Canxi: Cũng là một yếu tố thiết yếu giúp xương phát triển khỏe mạnh.
Phosphate: Một khoáng chất cần thiết cho sự hình thành xương.
Lưu ý:
Khi nói về còi xương, bạn nên chú ý đến ngữ cảnh và đối tượng nói chuyện.